NGHỀ THẦY


Năm hai mươi ba tuổi tôi bỏ cái chỗ quen thuộc, kín đáo, rất an toàn chỉ có hơi ồn ào chút đỉnh, vẫn thường ngồi chung với bạn bè mỗi khi đến trường để nhảy lên cái ghế đặt lỏng cha, lỏng chỏng trên bục gỗ, trơ trọi như cục đá thờ trong miếu ông tà. Tôi nhảy một bước từ cuộc đời vô sự của học trò để lên cuộc đời lắm sự của nghề thầy...

CAO VI KHANH


Đọc tiếp