PHẠM NGỌC LƯ-tuyển tập


Y như mọi sự nghịch lý nhất, chúng ta thân thiết dù chưa từng quen biết. Quen biết được hiểu theo cái nghĩa sơ sài nhất của nó, biết mặt, biết tên, biết tuổi, quen hơi bén tiếng, sẽ nhau chút cà-phê đắng, chia nhau chút hơi thuốc cay, sớt nhau chút rượu nồng ... hoặc tệ hơn nữa, một tiếng hỏi câu chào, hay ít ra đã có thoáng thấy bóng dáng qua lại đâu đó, dẫu gì cũng một lần ... Chưa, chưa bao giờ ...

PHẠM NGỌC LƯ


Đọc tiếp