thơ


VỖ VỀ

Tôi dỗ em mà như dỗ tôi

Ngón tay vuốt tóc vướng sợi rời

Tiếng kêu dội suốt tầng hồi tưởng...

CVK

Đọc tiếp

tuyết đầu mùa

tuyết rơi

rơi hủy

rơi hoài

lòng tôi nhớ bậu hoài hơi thở buồn...

CVK

Đọc tiếp

VÕNG GAI

cảm tạ em yêu dấu

đã cho anh đắm say

trên võng tình thân ái...

CVK

Đọc tiếp

XUẤT HÀNH

sáng ra lội tuyết loay hoay

bốn phương tám hướng lạc loài hướng em

thì thôi hướng ấy khó tìm...

CVK

Đọc tiếp

TẠ ƠN ĐỜI-cvk

Cám ơn anh đã cho tôi gặp lại

Cám ơn em cách mặt chẳng thay lòng

Đường tuy xa sợ núi ngại ngùng sông

Ta vẫn đến nối lại vòng tay lớn...

CAO VI KHANH

Đọc tiếp

KHI TÔI VỀ

Tôi sẽ về như cánh vạc đêm

Nương theo đốm sáng những đường tim

Ghé qua con phố còn thiu ngủ

Đậu nhẹ lên hàng cây lá im...

CAO VI KHANH

Đọc tiếp

CHIA BIỆT

Cầm tay thấy dấu đoạn lìa

Ngó hai con mắt đã chia biệt trùng

Người về tới tận ... thủy chung...

CAO VI KHANH


Đọc tiếp

HỐT SẦU

Chiều ra hốt lá vườn sau

Hốt sao cho lá vàng mau hết sầu .

Lá sầu hay tại thu sầu ?

CAO VI KHANH

Đọc tiếp

KIẾP MAI

Lá vàng từ đó sang thu

Người xa từ độ đời mù mắt xanh

Vuột tay ! Thoắt cái phong trần...

CAO VI KHANH

Đọc tiếp

KHI KHÔNG

khi không người bỏ đi ngang

để hai con mắt buồn lan cả chiều

tôi về giữa phố tịch liêu...

CAO VI KHANH

Đọc tiếp