thơ


VĨNH LONG-CÒN ĐÓ NỖI NIỀM

Có bữa mơ về ngang Mỹ thuận

Ngay mùa gió chướng nước tuôn tuôn

Bên kia sông Cái, con đường lớn...

CAO VI KHANH

Đọc tiếp

THƠ VỀ CỐ QUẬN

Tết trước em làm thơ gởi chị

Nghĩ hoài không viết được đôi câu

Mượn đỡ người xưa đôi ba ý...

CAO VI KHANH

Đọc tiếp

CUỐI THU

em có nghe gió lớn

thổi cho lá mau vàng

chỗ tôi ngồi rất mọn...

CAO VI KHANH

Đọc tiếp

VÀI BA ĐOẠN CHO TUI

Ta chửi thề em đừng kêu hoảng

Hốt nhiên thành du đảng, thế thôi !

Chửi đời một tiếng hả hơi...

CAO VI KHANH

Đọc tiếp

TRĂNG XA

Trăng có cô đơn không hở trăng

Ở đây ta thấy mộng thật gần

Những đường những phố xa như ảo...

CAO VI KHANH

Đọc tiếp

MỘT THOÁNG VỚI VŨ HOÀNG THƯ

Đã đành thiên tải nhất thì

Dẫu cho một thoáng thiên di, vẫn là !

Thơ nghiêng cánh hạc bay qua

Mười mươi năm sá chi ta với người...

CAO VI KHANH

Đọc tiếp

BỒ TÁT YÊU

Ta đã yêu nhau từ một bận

Từ buổi hừng đông tịch mịch hồng

Từ buổi cồn dâu thành biển động

Từ trăm năm có cũng là không...

CAO VI KHANH

Đọc tiếp

NGÀY THÁNG

tháng chín đẩy đưa trên hàng lá mỏng

con đường mờ một chút thu phai

em qua đó một ngày tháng bảy...

CAO VI KHANH

Đọc tiếp

THÁNG CHÍN

Tháng chín mỏi trên hàng cây sẩm tối

Tôi về xa hơi hướm ngọc ngà em

Mưa trên sông mưa lả chả nguyệt mềm...

CAO VI KHANH

Đọc tiếp

CÓ NHỮNG DÒNG SÔNG

Tôi đứng bên này sông Mỹ Thuận

Biết lòng con nước ngại ngùng xuôi

Thương người bện sáo rào tre nhọn...

CAO VI KHANH

Đọc tiếp