thơ


NHỚ QUÊ

Vĩnh Long ở đó tận cuối đời

Nghe từng gang tấc mỗi xa xôi

Hẵn lòng dâu bể chưa khô lệ...

CAO VI KHANH

Đọc tiếp

GOLGOTHA

ta đứng dang thân ôm thập giá

con đường khổ nạn dốc kiêu sa

người qua khấp khểnh, lòng sạn đạo...

CAO VI KHANH

Đọc tiếp

CHÍ KHÍ

Tiền giang, hề, sóng nhọn bủa đầu

Hậu giang, hề, gió gào long óc

Ngày đi, hề, tóc còn xanh mọc...

CAO VI KHANH

Đọc tiếp

SẦU Ở LẠI

Rồi tết qua đi, sầu ở lại

Quê nhà xa huốt một đường bay

Rượu xuân ai ướp mùi quan ải...

CAO VI KHANH

Đọc tiếp

HẬN XƯA

Chợt nghe gió hú dặm trường

Hồn Đặng Dung khóc tiếc đường kiếm hư

Người về thắp nến án thư...

CAO VI KHANH

Đọc tiếp

RỪNG TRÀM

Tiền giang hề gió gào dậy sóng

Hậu giang hề cọp rống bốn bề

Biết đâu bờ bến mà về...

CAO VI KHANH

Đọc tiếp

TƯỞNG VỌNG

Những rừng và những chiêm bao

đã trôi vô vọng vào màu mắt xưa .

Những đồi và những vọng tìm...

CAO VI KHANH

Đọc tiếp

NHỮNG CHUYẾN ĐÒ

Em bây giờ không buồn

Tôi bây giờ không lo

Khi cuộc tình giả bộ...

CAO VI KHANH

Đọc tiếp

PHI TRƯỜNG

Phi trường rộng, phi đạo dài

Tay tôi ngắn đến mệt nhoài vai em

Đường bay vật vã nỗi niềm...

CAO VI KHANH

Đọc tiếp

TỪ TIẾNG HÁT CHÀNG

Tiếng ca nuối một điệu sầu

Thả âm ba ấm lạnh màu hương xưa

Sẽ sàng cung nhặt cung thưa...

CAO VI KHANH

Đọc tiếp