góc chung
TƯỞNG RẰNG ĐÃ QUÊN
Ngày ở phòng tạm giữ của Quân Cảnh đường Đống Đa, cu Đí ghé thăm tôi.
Hắn nhá cạnh mấy trăm bạc trúng số đề, dúi vào tay tôi rồi nói "Mi cầm tiêu đỡ. Tao mới trúng... được bảy trăm."
DUONG NO
Đọc tiếpMÌNH ĐI QUA ĐỜI NHAU
Mãi mãi là bao lâu
mà chừng như thoáng chốc
cơn gió mùa bắt gặp
mình đi qua đời nhau...
NGUYEN VINH LONG
MÙI HƯƠNG KHÓI CŨ
Em chắp tay mùi hương khói cũ
Ngỡ trăm năm về lại đời này
Câu khấn nguyện như lời tĩnh lặng...
NGUYEN VINH LONG
Đọc tiếpBẾN TRE
Cứ mỗi lần qua Trung Lương, tôi hay nghĩ, chỉ cần rẽ vào thành phố Mỹ Tho, qua một chặng đường, là tới một bờ sông.
Qua con sông đó, tôi sẽ gặp Bến Tre. Tôi sẽ được về nhà.
NGUYEN NGOC TU
MỘT CHÚT BUỒN ĐẦU THU
Nếu có kiếp sau mình đi lại từ đầu
Cùng nắm tay nghe những đường gân nóng hổi
Những hoa sứ của một thời nông nỗi
Vừa buông cành bay hết cả về anh...
PHAM NGU YEN
Đọc tiếpHOÀNG HÔN RỘN RÃ-1
Nhiều khi bạn thấy nhớ những buổi chiều…
Bạn kéo cái ngăn nhớ đó ra, tức thì nghe tiếng con gà mái mẹ la ó ré khi mình nhấc nó vào cái cà vung độn rơm,
tụi gà con còn đứng bên ngoài kêu chíp chiu nháo nhác...
NGUYEN NGOC TU
Đọc tiếpMỘT KHI
Nhỡ có khi nào mùa thu hết lá
Em có thương những nhánh trụi cành
Thương những bầy chim vừa rời tổ cũ
Di cư về bên kia núi xanh...
BCD
Đọc tiếpTHÁNG 12 NĂM 2023
Tin vui tới lai rai.
Tin buồn tới dồn dập ! Người đi sao tấp nập.
Người về chẳng thấy ai !...
CHI VI KHANH
Đọc tiếpCỎN GÌ KHI VẪY CHÀO NHAU
Bình thường, khách đến quê tôi rất vội, thời gian của họ đã phai và rơi rụng theo cuộc hành trình quá dài.
Bình thường, khách chỉ có một mong muốn, và mong muốn duy nhất là được đi Đất Mũi, rẻo đất cuối cùng trên bản đồ Việt...
NGUYEN NGOC TU
Đọc tiếp