góc chung


CHUYỆN NGƯỜI LÍNH ĐEO CÀNG TRỰC THĂNG

Khoảng 3 giờ sáng đêm 20 rạng ngày 21 tháng 4, từ trên căn cứ pháo binh Núi Thị hướng nam thị trấn Xuân Lộc 5 cây số, Thiếu Tá Nguyễn Hữu Chế, Tiểu đoàn trưởng TĐ2/43 thấy đèn pha xe sáng rực trên những ngã đường trong thành phố...

Đọc tiếp

BUỒN XƯA ĐÃ HẾT

Buồn xưa bây giờ có còn buồn không?

Đọc tiếp

VIẾT CHO HỒN THƠ DẠI

Có những lúc tôi muốn đi về phía một tình buồn, như đi về một trạm dừng của định mệnh. Nơi phố khuya miệt mài những hàng cây và con đường mệt đuổi theo những quá khứ. Đêm chưa kịp thắp đèn mà đêm đã mù mịt giăng mưa. Những đời xe nối đuôi nhau ướt át theo dòng đời...

Đọc tiếp

ĐÊM CUỐI CÙNG Ở HÒN TRE

Gối đầu trên tiếng gió xa

Đọc tiếp

TRƯA GHÉ CHỢ SÓC VEN

Xe dừng bên lộ ven đường

Đọc tiếp

THẰNG EM Ở NHA TRANG

anh gọi tên em thời còn nhỏ

Đọc tiếp

RƯỢU, mùa ngâu

Sầu người. Rượu cũng sầu lây

Đọc tiếp

ĐỀ THƠ TRƯỚC MỘ THANH XUÂN

Có người bảo ta ngu

Không thèm ăn thóc nhà Chu

Bỏ về quê ăn cỏ

Có kẻ khoái ta ương gàn càn rỡ

Dám chê rượu nhà Tần...

PHAM NGOC LU

Đọc tiếp

QUA BẮC CẦN THƠ

ta về cúi mặt ngắm dòng sông

bảy năm xa xứ lòng thẹn lòng

áo cơm đè nặng đôi vai mỏi

chí lớn xa mù bàn tay không...

TRAN PHU THE

Đọc tiếp

NƯỚC LỤT Ở VƯỜN ĐÀO CAI LẬY

Nước lụt

ba ngàn tù cải tạo

ngày và đêm

ăn, ngủ, ỉa

trên nóc nhà...

TRAN PHU THE

Đọc tiếp