góc chung
ĐẠI HỌC MÁU
... Một ngày nghỉ xả hơi qua đi bằng một biến cố trọng đại, một cái tang chung cho toàn trại L4T3. Sáng ngày hôm sau, một buổi sáng như mọi buổi sáng đói khổ, buồn bã, nhục nhằn, ghẻ lở, bệnh tật, những manh áo rách rưới vá chằng vá đụp...
HA THUC SINH
Đọc tiếpCÓ MỘT THỜI THẾ ĐÓ
Nếu ai hỏi tôi rằng sau ngày 30 tháng 4, 1975 cái gì mà cộng sản không thể "giải phóng" được ; cái gì vẫn âm thầm nhưng vũ bão giải phóng ngược lại tâm hồn khô khốc của người dân miền Bắc lẫn nhiều cán binh cộng sản...
VU DONG HA
Đọc tiếpCUỐI THÁNG TƯ
Tùy ở bán cầu nào, cuối tháng Tư là lúc trời đang ấm dần lên hay đang lạnh dần xuống. Nhưng ở bán cầu nào người ta cũng làm lễ tưởng niệm Tháng Tư Đen.
“Người ta” đây là một nhóm nhỏ những người Việt Nam lưu vong, hay tự xem mình là lưu vong, từ hơn 40 năm về trước. “Nhỏ” là vì...
NGUYEN NHAN TRI
Đọc tiếpCÓ NHỮNG VẦN THƠ-15
Lần đầu ta ghé môi hôn
Những con ve nhỏ hết hồn kêu vang
Vườn xanh cỏ biếc trưa vàng
Nghìn cây phượng vĩ huy hoàng trổ bông...
TRAN DA TU
Đọc tiếpCÓ NHỮNG VẦN THƠ-16
Tiễn chân anh tận phi trường
Lỗi đi. Lỗi ở. Mười phương lỗi về
Mù sương phi cảng não nề
Thôi anh. Ở lại buồn về em mang...
CAO THI VAN GIA
Đọc tiếpCÓ NHỮNG VẦN THƠ-18
Dăm thằng đánh trận. Dăm thằng chết
Chỉ sót mình ta cứ sống nhăn
Đù má nhiều khi buồn hết biết...
LINH PHUONG
Đọc tiếpCÓ NHỮNG VẦN THƠ-19
*- Trong tập THƠ MIỀN NAM 1954-1975, tập một, xuất bản ở Mỹ năm 1991, ông Võ Phiến có giới thiệu một bài thơ của một thiếu nữ chưa hề có tên tuổi gì trên văn đàn : “một nữ sinh trung học”. Giới thiệu một cách mơ hô như vậy nhưng hẵn là để biểu lộ sự ngạc nhiên (!) về lứa tuổi của người làm thơ...
CAO VI KHANH
Đọc tiếpMÙA HẠN
Ở đây, địa ngục chín tầng sâu
Cả giống nòi câm lặng gục đầu
Cắn chết hàm răng, ứa máu mắt
Chung xiềng nhưng chẳng dám nhìn nhau...
TO THUY YEN
Đọc tiếpĐÊM GIÃ TỪ HÀ NỘI
Từ chỗ anh đứng, Phượng nhìn sang bờ đường bên kia.
Những tảng bóng tối đã đặc lại thành khối hình.
Từng chiếc một, những hàng mái Hà Nội nhoà dần...
MAI THAO
Đọc tiếp