góc chung


BÀI THƠ TÊN CHƯA CÓ

nhìn con tuổi đã chừng hăm mấy
đêm ngồi đọc lại những ngày xưa
bây giờ vàng đá trơ ra đó
đã mấy mươi năm nhắc lại thừa...

NGUYEN NAM AN

Đọc tiếp

GÓC PHỐ BỎ QUÊN

Tình cờ qua con phố

Chiều lên soi dáng người

Gió về cười đâu đó

Bờ môi ngon ngày xưa...

NGUYEN VINH LONG

Đọc tiếp

NHỊP XANH GIẤC MƠ

Trong mơ tưởng của tôi

Âm thanh những sợi mỏng nhịp nhàng.

Neo trên cùng một nhịp. Ngày và Đêm...

NGUYEN THI KHANH MINH

Đọc tiếp

KHUẤT ĐẨU. VÀ CÕI ĐẸP

Đọc Không Thấy Núi, tôi ngộp thở vì một thứ cảm-xúc-lần-đầu, nó chưa từng có kinh nghiệm nào như thế, không phải là giọng quen thuộc đã từng nghe để cảm thấy gần gũi, nó hấp dẫn mình bởi cái lạ lẫm, như thể mình đang đứng trước một cánh rừng bí ẩn mà thoắt mở một ánh sáng dẫn dụ, tôi dọ dẫm bước vào…

NGUYEN THI KHANH MINH

Đọc tiếp

CÓ NHỮNG VẦN THƠ 30-PHAN PHỤNG THẠCH

Buổi học cuối môi cười nhưng mắt khóc
Hồn rơi theo lá phượng rụng sân trường...

PHAN PHUNG THACH

Đọc tiếp

CÓ NHỮNG VẦN THƠ 29-TOẠI KHANH

Ba nghìn thế giới vo tròn

Nhỏ lên giọt mực chỉ con trang thơ...

TOAI KHANH

Đọc tiếp

LY RƯỢU ĐẦU NĂM

Mời em ly rượu đầu năm

Có gì mà phải bận lòng xót xa

Ừ thì Tết của người ta

Lâu rồi cứ tưởng như là Tết chung...

NGUYEN VINH LONG

Đọc tiếp

GIÓ NHỮNG MÙA SAU

Buổi sáng vừa ra cửa đi làm, chợt nghe thoáng lạnh, tôi vội quay vào khoác chiếc áo choàng loại nhẹ. Trời lại bắt đầu vào thu. 

Thoáng chốc, trôi nhanh “trăm năm là mấy, một ngày dài ghê”...

NGUYEN VINH LONG


Đọc tiếp

ĐÔI MẮT MÙA ĐÔNG

Xin giữ chút nắng về phía biển

Trời hôm nay gầy úa chân mây

Như chợt níu ngày theo gió trở

Thời gian đầy hương một bàn tay...

NGUYEN VINH LONG


Đọc tiếp

CÓ NHỮNG VẦN THƠ 26-BÙI GIÁNG

Bóng mây trời cũ hao mòn
Chiêm bao náo động riêng còn hai tay
Tấm thân với mảnh hình hài
Tấm thân thể với canh dài bão giông...

BUI GIANG

Đọc tiếp