góc chung
CÓ NHỮNG VẦN THƠ 28-NHÃ CA
Rồi những chiều đi nuôi nhớ thương
Mây mù chia dạt nắng tha phương
Đường về chân lạnh sầu xa ngái
Tôi thả hồn trôi giữa phố phường...
NHA CA
Đọc tiếpĐIỀU KHÔNG THỰC
Xin nghĩ về em
Như áng mây đến với cuộc đời
Trong một chuyến rong chơi. Tò mò lãng mạn
Và mây, thì có lúc phải tan đi...
NGUYEN THI KHANH MINH
Đọc tiếpCÓ NHỮNG VẦN THƠ 25-NHẤT TUẤN
Noël xưa anh nhớ
Khi hãy còn yêu nhau
Nhà thờ nơi cuối phố
Thấp thoáng sau ngàn dâu...
NHAT TUAN
Đọc tiếpCÓ NHỮNG VẦN THƠ 25-VHC
Trăng của nhà ai trăng một phương
Nơi đây rượu đắng mưa đêm trường
Ờ đêm tháng sáu mười hai nhỉ
Tố của Hoàng ơi hỡi nhớ thương...
VU HOANG CHUONG
Đọc tiếpMÙA GIÁNG SINH XƯA
Ừ thì như một thói quen
Cây thông xanh nhấp nháy ánh đèn
Ở nơi xứ lạ, người ngoại đạo
Cũng một đời vui, tin với em...
NGUYEN VINH LONG
Đọc tiếpTIN QUÊ NHÀ
Vào đời chạy đạn loanh quanh
Sáng chân phương bắc chiều xanh nhớ gì
Lưng tròng còn sót lại chi...
NGUYEN NAM AN
THI NHÂN PHÙNG QUÁN
Khi bị đuổi ra khỏi ngôi nhà số 4 Lý Nam Đế, trụ sở của tạp chí “Văn nghệ quân đội” bây giờ, Phùng Quán đến ngồi bên một gốc cây ở đường Phùng Hưng hai tiếng đồng hồ.
Ông không biết về đâu, ngủ đâu, ăn ở đâu vì không có gia đình bà con họ hàng. Phùng Quán bơ vơ, lẩm bẩm : chỉ còn nước đi ăn mày…
TRAN MANH HAO
NẾU CÓ KIẾP SAU
Nếu có kiếp sau,
chắc gì ta gặp lại
Thôi thì em sống trọn cả đời này
Tiếc chi lời tình tự gió rừng cây
Mùa thay lá cho chồi non bén nụ...
NGUYEN VINH LONG
Đọc tiếpNHỮNG ĐỨA CON CỦA MÁ
Hồi nội đem trầu cau cưới má về cho ba, nhiều người nói má có phúc lấy chồng
ăn học đầy mình. Đã vậy còn đẹp trai con út, vườn ruộng thì mênh mông. Bên
xứ đó biết bao con gái vậy mà qua tuốt miệt này cưới má...
SONG NHI
Đọc tiếpMẤY THÁNG CUỐI CÙNG VỚI VŨ HOÀNG CHƯƠNG
Vượt qua cây cầu Calmette soi bóng trên một con kinh tù đọng, con kinh chạy dọc theo vùng ngoại vi tràn lan náo nhiệt nhất của Sài Gòn là khu Chương Dương, Ông Lãnh, chiếc xe đạp lọc cọc chở tôi đi trên một mặt nhựa lồi lõm, đụng tới tòa nhà xám bẩn của hãng làm phân bón thì rẽ trái và lăn vào một con đường trải đá xanh...
MAI THAO
Đọc tiếp