góc chung


ÁI TÌNH

Người xưa đã gọi cố nhân...CHI VI KHANH

Đọc tiếp

THƠ- VHT

Ôi sông... miết chảy xa nhà VU HOANG THU

Đọc tiếp

BÓNG CHIỀU LẠC DẤU

Dấu chân cũ chưa mờ con dốc cuối... TRAN VAN NGHIA


Đọc tiếp

LỜI CHÂN MÂY

Ngày tôi ...VU HOANG THU

Đọc tiếp

GIỜ BAY CỦA HỒNG

Sắp tới giờ đi ngủ rồi... HOANG XUAN SON

Đọc tiếp

MÙA THU QUÊ EM

Sao cứ mùa thu phải có lá vàng ...              NGUYEN VINH LONG                                                                            

Đọc tiếp

VẠN DẶM... DỪNG CHÂN

Người kỵ sĩ gò cương cho ngựa dừng chân, giơ cao ngọn roi vấn... TRAN HUIEN AN

Đọc tiếp

TÔ THỊ RỜI NON

Quán có khoảng ba, bốn cô chạy bàn gì đó, cô nào cũng khá đẹp... DANG KIM CON

Đọc tiếp

COI NHƯ TỪ ĐÓ

Coi như từ đó không quê quán... NGUYEN NAM AN

Đọc tiếp

SÁM HỐI

Ngọn lửa trần gian thiêu đốt... NGUYEN VINH LONG

Đọc tiếp