góc chung


HÓA RA MỚI KHỞI HÀNH

đời mấy lần dâu biển

ta buộc phải chạy quanh...

NGUYEN VAN NGOC

Đọc tiếp

LÒNG RIÊNG NHƯ ĐƯỢC

nửa khuya về bỗng gặp

trăng đọng ngoài thềm sương...

NGUYEN VAN NGOC

Đọc tiếp

MƯỜI SÁU

hạt mưa rớt trên vai

hạt theo vào lớp học

em nhớ anh sáng nay

mưa bỗng đầy trong mắt...

NGUYEN VAN NGOC

Đọc tiếp

NỬA MAI AI CÒN NHỚ

chàng chết trên rừng sâu

nàng chết dưới biển sâu

nửa mai còn ai nhớ...

NGUYEN VAN NGOC

Đọc tiếp

HỎI TRĂNG ĐẤT KHÁCH

trăng ở phương nào trăng hởi trăng

những mảnh trăng non lẫn nguyệt rằm

đất khách đã một thời tỏa sáng

sao giờ phai nhạt chốn tạm dung...

NGUYEN VAN NGOC

Đọc tiếp

MỘNG

hai mươi đầy ắp mộng

ba mươi nhìn mộng trôi...

NGUYEN VAN NGOC

Đọc tiếp

NGỤ NGÔN MỚI

con vượn đỏ cuối cùng

chết bên bờ biển đông...

NGUYEN VAN NGOC

Đọc tiếp

XUÂN VỀ XÓM ĐẠO THA LA

Những ngày cận Tết trời Sài Gòn se se lạnh. Cái lạnh mang theo chút nắng hanh làm đẹp hơn bao chiếc áo len buổi sáng những con đường. Khóa học cuối năm chấm dứt bằng đêm văn nghệ của đại học sư phạm liên trường hai ban xã hội và khoa học...

NGUYEN VINH LONG

Đọc tiếp

HÀNH QUÂN

chiều nhận lệnh hành quân xâm nhập

sáu thầy trò chuẩn bị lương khô

tròn dăm ngày lội khu tứ giác

mục tiêu ghi chấm đỏ bản đồ...

NGUYEN VAN NGOC

Đọc tiếp

THƯ GỞI NGUYỄN TẤT NHÊN

Tôi ở xa Sài Gòn nhỏ

được tin ông chết muộn màng

vẫn biết tử sinh phận số

nhưng lòng tôi cứ xốn xang...

NGUYEN VAN NGOC

Đọc tiếp