góc chung
HƯƠNG XƯA
Hoa lá nở đêm nào trong trăng biếc
Tóc dạ lan bay rối những chòm cây
Đi bâng quơ giữa những chùm bóng tối...
BCD
Đọc tiếpTHÁNG 4 ĐỌC THƠ TÙ
Chiến tranh và ngục tù là bi kịch đau thương nhất trong lịch sử loài người, nó là kinh nghiệm không được rút tỉa để học hỏi và ngăn chặn, cứ thế lặp đi lặp lại khắp nơi trên thế giới, đánh động mãi ký ức con người nên có thể nói rằng không có cuộc chiến và nhà tù nào trở thành quá khứ...
NGUYEN THI KHANH MINH
Đọc tiếpVƯỢT BIÊN
NHỮNG DỰ TÍNH
Khuôn mặt Tư Nhiễn vốn đen sạm, nay lẫn trong bóng đêm Rừng Sát như tối hẳn lại. Anh bó gối nằm trong khoang thuyền nhỏ hẹp, luôn miệng bập thuốc rê. Những ngày qua, tôi cùng anh đốn củi mệt phờ người...
LE THIEP
Đọc tiếpTHỞ
Lắng nghe hơi thở của mình
Mới hay hơi thở của nghìn năm xưa
Một hôm hơi thở tình cờ...
DO HONG NGOC
Đọc tiếpCÓ NHỮNG VẦN THƠ-20
Cho tới những năm 70, chiến tranh đâu cũng đã vài mươi năm. Giặc giã lâu ngày riết rồi kiểu như quen hơi bén tiếng. Người ta sống ngày đêm giữa bom đạn mìn chông mãi rồi đâm ra ... phớt lờ...
CAO VI KHANH
Đọc tiếpCÓ NHỮNG VẦN THƠ-17
Cuối tháng 3 năm 1972, giặc nổi hung xua quân đánh dữ. Cả một dãy đất miền trung vốn khô cằn bỗng lụt lội máu và nước mắt. Muốn nói thêm nhưng chợt nghĩ lại, chữ nghĩa rồi có đủ tả hết tang thương...
CAO VI KHANH
Đọc tiếpTANG THƯƠNG
Những hình ảnh tháng 3 năm 1975 ở nửa phần đất phía Nam, lượm lặt đâu đó có cần một lời chú thích. Chắc là không.
Vã lại, chữ nghĩa nào nói được hết tang thương !
Đọc tiếpCÂY RỪNG TƯ LỰ
ta thấy ta về ngó cây rừng tư lự ở Trảng Bom
đêm rải quân sáng mai vào Xuân Lộc
đường bụi đỏ trực thăng sau lưng gió...
NGUYEN NAM AN
Đọc tiếpĐẠI HỌC MÁU
... Một ngày nghỉ xả hơi qua đi bằng một biến cố trọng đại, một cái tang chung cho toàn trại L4T3. Sáng ngày hôm sau, một buổi sáng như mọi buổi sáng đói khổ, buồn bã, nhục nhằn, ghẻ lở, bệnh tật, những manh áo rách rưới vá chằng vá đụp...
HA THUC SINH
Đọc tiếp