góc chung


KHUYA GỌI CON ƠI

Bây giờ còn cái áo trấn thủ
Bạn cho cùng huy hiệu sư đoàn
Tau đưa thằng con như gởi lại
Ngày đó cuối cùng với nước non...

NGUYEN NAM AN

Đọc tiếp

GIÀ ĐẦU CÒN MÊ NHẠC SẾN

Hồi nhỏ tôi mơ làm… kép cải lương. Ước mơ “khủng” này không xuất phát từ giọng ca đầy “tiềm năng” của tôi mà đơn giản vì… tiền. Một thằng nhóc 8-9 tuổi mơ số tiền lớn cỡ cát xê danh ca Út Trà Ôn thì hơi không bình thường. Nhưng đó là nguyên nhân gần, chứ nguyên nhân sâu xa là tôi bị nhiễm máu giang hồ lục tỉnh...

VU THE THANH

Đọc tiếp

CHUYỆN DI TẢN 1975

Tôi không có đi di tản hồi những ngày cuối tháng tư 1975 nên không biết cảnh di tản ở Sài gòn ra làm sao. Mãi đến sau nầy, khi đã định cư ở Pháp, nhờ xem truyền hình mới biết!

Sau đây là vài cảnh đã làm tôi xúc động, xin kể lại để cùng chia xẻ…
TIEU TU

Đọc tiếp

CHÌM DƯỚI BIỂN DÂU

Khi làm bài thơ Tiễn Trần Dạ Từ sang Mỹ, Mặc Thu sống ở Sài Gòn. Khi Trần Dạ Từ và Nhã Ca đi chưa có chuyện HO, chưa có chuyện những sĩ quan, những công chức Việt Nam Cộng Hòa bị bọn Bắc Cộng bắt đi tù được chính phù Hoa Kỳ đưa sang sống ở Hoa Kỳ. Vài năm sau ông Mặc Thu, có thời là sĩ quan, và gia đình ông đi HO sang Hoa Kỳ. Sống ở Cali, ông đưa tiễn Mai Thảo đến nghĩa trang...

HOANG HAI THUY

Đọc tiếp

ĐÀN TRĂNG

Lạnh lùng

dây sáu dây ba

dây đờn cũng nhập

vô tà

nguyệt se...

HOANG XUAN SON

Đọc tiếp

VỌNG CỔ BUỒN

Tôi vượt biên một mình rồi định cư ở Pháp. Năm đó tôi mới 49 tuổi, vậy mà đi tìm việc làm đến đâu người ta cũng chê là tôi già! 

Vì vậy, một hôm, khi chải tóc, tôi nhìn kỹ tôi trong gương...

TIEU TU

Đọc tiếp

DƯỚI NHỮNG GỐC NHO BIỂN

Gần đây cô cũng hay nghĩ về người chồng xấu số. Đúng ra, cô thấy anh trong những giấc mơ. Cô thấy anh và cô đi dạo tại những nơi chốn thơ mộng của vùng đất cố đô nơi cô sinh ra và lớn lên. Những giấc mơ lạ, bởi cô gặp anh và kết hôn với anh khi cô đã vào Nam...

TRINH Y THU

Đọc tiếp

VỠ HỒN GƯƠNG

Con gái ùa ra ngợp cổng trường

buổi chiều như vỡ xuống hồn gương...

HOANG XUAN SON

Đọc tiếp

HUẾ BUỒN CHI

Huế buồn chi, Huế không vui

Huế o ở lại Huế tui đoạn đành

o đau sương khói một mình

tui đi ray rứt Nội thành tái tê...

HOANG XUAN SON

Đọc tiếp

EM CÓ BAO GIỜ

Em có bao giờ một lần ngẩng mặt

Nhìn bầu trời xanh mây trắng ngàn năm?

Em có bao giờ một lần yên lặng

Nghe lá đời rơi bao nỗi thăng trầm?...

NGUYEN VINH LONG

Đọc tiếp