góc chung


THƠ YÊU CỦA RÂU XANH

Có lẽ không nhiều người biết đến bài thơ tình này của Thi Sĩ Cung Trầm Tưởng, bởi vì khi nghe nhắc đến tên tuổi “Cung Trầm Tưởng”, quý khán thính giả yêu mến thi nhạc đều nghĩ ngay đến những bài thơ tuyệt tác của Cung Thi Sĩ đã được cố nhạc sĩ Phạm Duy phổ nhạc và trở nên giai điệu vượt thời gian như Mùa Thu Paris, Kiếp Sau, Bên Ni Bên Nớ vv… Nhưng...

DIEM NGUYEN

Đọc tiếp

ĐI TÌM BIỂN ĐÔNG

Và như biển sóng ngàn sau

Về đâu cũng mặn một màu nhân gian

Và như chim cánh mây ngàn...

NGUYEN VINH LONG

Đọc tiếp

MAI THẢO VIẾT VỀ BÙI GIÁNG

Nhiều buổi chiều Sài Gòn, tôi chẳng còn có thể nhớ đích xác vào những năm nào, đâu như năm 1962, đâu như năm 1965, tôi thường được mời tới những họp mặt ăn nhậu trên căn lầu ngăn nắp, thoáng mát của thầy Thanh Tuệ ở đường Lý Thái Tổ...

MAI THAO

Đọc tiếp

MỘT BÀI THƠ MẤT DẠY

Trong ít ngày qua, khi kiểm điểm và sắp xếp lại sách vở, thư từ, tài liệu để sửa soạn về cõi, khỏi làm phiền con cháu,

 người viết tình cờ tìm lại được thư của một người bạn thân viết cho từ một trại tị nạn Đông Nam Á...

PHAM CAO DUONG

Đọc tiếp

CHIỀU MƯA Ở VĨNH VIỄN

Chuyến phà muộn theo người về Long Mỹ

Cơn mưa chiều bất chợt phía kia sông

Chân lúng túng giữa hai bờ gió lộng

Sóng lao xao theo từng giọt vô cùng...

NGUYEN VINH LONG

Đọc tiếp

LY RƯỢU ĐƯỜNG XUỒNG

chia nhau ly rượu Đường Xuồng

để đêm ngắn lại nỗi buồn hôm qua

tiếc chi trong một tiếng khà

mà đem theo cả quê nhà nhắp môi...

NGUYEN VINH LONG-TRAN BANG THACH-CAO VI KHANH

Đọc tiếp

ĐÃ CÓ MỘT THỜI

Đã có một thời ta quen nhau

Đường Nguyễn Du quán gió bụi đầy

Lá me rơi bám bờ tóc xõa

Tay vướng sợi gầy mặc gió bay...

NGUYEN VINH LONG

Đọc tiếp

NGƯỜI CHẠY XE ÔM BẾN NINH KIỀU

Khoảng gần ba giờ chiều tôi rời khách sạn Ninh Kiều, cuối đường Hai Bà Trưng, nhìn ra sông Cần Thơ. Trời hanh nóng và đứng gió.

Giấc ngủ trưa dài sau bữa ăn nhẹ, khiến tôi tỉnh táo và phấn chấn hẳn lên...

NGUYEN VINH LONG

Đọc tiếp

NHỚ TIẾNG THU GIỮA BOSTON

Tôi đi giữa Boston. Cả một mùa thu. Trọn một mùa thu. Nhớ tới Xuân Diệu với “Lá không vàng, lá không rụng, lá lại thêm xanh, ấy là mùa thu đã về, mùa thu mới về, yểu điệu thục nữ…”. Thực ra, lá như ráng níu lại chút xanh, và vì níu lại nên có vẻ chặt hơn, xanh hơn lên mà thôi...

DO HONG NGOC

Đọc tiếp

CHUÔNG NGHE

hôm nghe chuông đổ lệch chiều

giật mình bỗng nhớ đường xiêu phố nhà

mấy chục năm rồi không qua

về nằm mộng thấy giữa tòa âm u...

HOANG XUAN SON

Đọc tiếp